Trong phạm vi bài viết này tôi muốn nói đến những người làm massage và người được massage. Họ mang trong người những nỗi niềm khó tả mà không biết tỏ cùng ai?
Ảnh minh họa
Nơi tôi sống là một thành phố tỉnh lẻ của miền Tây nam bộ, nơi có dòng sông Hậu hiền hòa uốn lượn chảy quanh, hôm nay vì quá mệt nên sau khi tôi dạo quanh một vòng thành phố, tôi quyết định vào một cơ sở massage trên đường Nguyễn Du mà tôi từng nghe nói. Đón tôi là một nhân viên trẻ khoảng 23 tuổi, tên Nhân, sau khi làm thủ tục ban đầu, tôi được hướng dẫn lên phòng. Cậu nhân viên trẻ hỏi:
- Anh muốn vào phòng VIP hay phòng số 6?
Thấy lạ tôi hỏi ngược:
- Phòng VIP là gì và phòng số 6 là gì, sao nghe lạ vây?
Thấy tôi ngơ ngác, Nhân giải thích:
- Phòng VIP là dành cho khách chỉ thích nằm riêng một mình, còn phòng số 6 là phòng chung.
Tôi à lên một tiếng.
- Vậy cho anh vào phòng VIP nhé? Giá cả thế nào em?
- Như nhau anh a! Mà anh vào phòng đi, để biết cảm giác phòng VIP thế nào – Nhân giục tôi.
Mang tiếng là phòng VIP nhưng thật chất chẳng VIP tý nào, phòng rộng khoảng 6m2, chính giữa đặt một chiếc giường nhỏ đủ cho một người nằm được trải ga trắng, phòng có trang bị quạt máy, còn đèn thì mờ mờ ảo ảo, nếu lạc vào đây chắc bạn sẽ ngủ một giấc ngon lành.
Nhân bảo tôi thay quần áo và nằm lên giường. Rồi đôi tay điêu luyện của cậu lướt nhanh trên cơ thể trần của tôi. Đầu tiên là làm phần lưng trước, phải nói rất tuyệt và thoải mái. Tiếp đến, tay Nhân lướt dần xuống hai chân và bắt đầu bấm huyệt xoa bóp, nếu như là lưng thoải mái bao nhiêu thì đến phần này lại còn sảng khoái hơn gấp trăm ngàn lần. Các ngón tay Nhân lướt đều đặn, bấm huyệt, từ bàn chân lên đến bẹn, cảm giác thật tuyệt vời, lúc này tư thế tôi là nằm sấp. Đưa lên đưa xuống khoảng 3 đến 4 lần thì tay Nhân bắt đầu bấm mạnh vào huyệt “ tử “ ngay vùng bộ phận sinh dục. Một cảm giác nhột đến khó tả, thế là tôi bảo em làm chậm lại. Ngay lập tức Nhân hỏi tôi:
- Anh không thích à? Hay là em làm mạnh tay quá? Vậy để em làm nhẹ lại cho anh!
- Không phải anh không thích nhưng hôm nay anh thấy mình mệt nên chỉ cần em xoa bóp thôi.
Qua giọng nói của cậu nhân viên, tôi biết cậu không vui. Vì làm ở đây nếu khách không được thoải mái thì nhân viên không có tiền bo, nếu không muốn nói khách phàn nàn lại với chủ về tinh thần thái độ phục vụ của nhân viên chưa tốt thì nhân viên sẽ bị trừ lương. Thấy vậy tôi bảo em xoa giúp tôi cái đầu, đây chỉ là cái cớ để tôi tìm hiểu thêm về lĩnh vực này. Tôi hỏi và được Nhân chia sẻ:
- Một ngày em tiếp khoảng 3 đến 4 khách, mỗi suất 40.000 đồng, chủ trả mỗi suất 13 ngàn,
- Vậy tổng cộng được 52.000 đồng. Vậy sao em đủ sống?
- Với đồng lương ít ỏi đó chỉ đủ ăn sáng và uống cà phê, nếu không biết cách kiếm tiền.
- Đó là cách gì?
- Gần 99 % khách hàng nam giới vào đây đều là gay, nên tụi em làm sơ qua là biết ngay họ muốn gì. Massage là chuyện phụ thôi, còn cái chính là giúp họ sảng khoái giải quyết nhu cầu. Nắm bắt được như vậy nên tụi em phải đáp ứng, làm tốt khách bo nhiều, làm không tốt, không có tiền bo mà còn bị trừ lương nữa
- Mỗi lần khách bo tối đa bao nhiêu?
- Tùy, có khách cho 100.000 – 200.000 đồng, có khi cũng được 20.000 đến 30.000 đồng. Nhưng cũng chẳng đáng là bao nhiêu!
- Vậy có khi nào họ rủ em đi không?
- Có chứ anh, đó là chuyện bình thường. Nếu không đi khách thì không có đủ chi phí tiêu dùng hàng ngày. Nhưng rồi cũng xài hết anh ạ, không dư được cái gì cả.
- Vậy khi đi khách thì thường đến đâu?
- Có khi đi nhà trọ, khách sạn, cũng có lúc thì về nhà của khách luôn, tất cả đều liên lạc qua điện thoại anh ạ.
- Rồi lúc đi khách em có biết bảo vệ bản thân mình không, ví dụ như mang bao cao su chẳng hạn?
- Cũng có chứ anh, nhưng ít lắm khi nào khách yêu cầu thì mang còn không thì thôi, nhiều lúc cũng sợ, nhưng nghĩ lại nam với nam cũng không có gì. Thế nên tụi em không quan tâm lắm. Sống chết đều có số cả anh à.
- Anh muốn vào phòng VIP hay phòng số 6?
Thấy lạ tôi hỏi ngược:
- Phòng VIP là gì và phòng số 6 là gì, sao nghe lạ vây?
Thấy tôi ngơ ngác, Nhân giải thích:
- Phòng VIP là dành cho khách chỉ thích nằm riêng một mình, còn phòng số 6 là phòng chung.
Tôi à lên một tiếng.
- Vậy cho anh vào phòng VIP nhé? Giá cả thế nào em?
- Như nhau anh a! Mà anh vào phòng đi, để biết cảm giác phòng VIP thế nào – Nhân giục tôi.
Mang tiếng là phòng VIP nhưng thật chất chẳng VIP tý nào, phòng rộng khoảng 6m2, chính giữa đặt một chiếc giường nhỏ đủ cho một người nằm được trải ga trắng, phòng có trang bị quạt máy, còn đèn thì mờ mờ ảo ảo, nếu lạc vào đây chắc bạn sẽ ngủ một giấc ngon lành.
Nhân bảo tôi thay quần áo và nằm lên giường. Rồi đôi tay điêu luyện của cậu lướt nhanh trên cơ thể trần của tôi. Đầu tiên là làm phần lưng trước, phải nói rất tuyệt và thoải mái. Tiếp đến, tay Nhân lướt dần xuống hai chân và bắt đầu bấm huyệt xoa bóp, nếu như là lưng thoải mái bao nhiêu thì đến phần này lại còn sảng khoái hơn gấp trăm ngàn lần. Các ngón tay Nhân lướt đều đặn, bấm huyệt, từ bàn chân lên đến bẹn, cảm giác thật tuyệt vời, lúc này tư thế tôi là nằm sấp. Đưa lên đưa xuống khoảng 3 đến 4 lần thì tay Nhân bắt đầu bấm mạnh vào huyệt “ tử “ ngay vùng bộ phận sinh dục. Một cảm giác nhột đến khó tả, thế là tôi bảo em làm chậm lại. Ngay lập tức Nhân hỏi tôi:
- Anh không thích à? Hay là em làm mạnh tay quá? Vậy để em làm nhẹ lại cho anh!
- Không phải anh không thích nhưng hôm nay anh thấy mình mệt nên chỉ cần em xoa bóp thôi.
Qua giọng nói của cậu nhân viên, tôi biết cậu không vui. Vì làm ở đây nếu khách không được thoải mái thì nhân viên không có tiền bo, nếu không muốn nói khách phàn nàn lại với chủ về tinh thần thái độ phục vụ của nhân viên chưa tốt thì nhân viên sẽ bị trừ lương. Thấy vậy tôi bảo em xoa giúp tôi cái đầu, đây chỉ là cái cớ để tôi tìm hiểu thêm về lĩnh vực này. Tôi hỏi và được Nhân chia sẻ:
- Một ngày em tiếp khoảng 3 đến 4 khách, mỗi suất 40.000 đồng, chủ trả mỗi suất 13 ngàn,
- Vậy tổng cộng được 52.000 đồng. Vậy sao em đủ sống?
- Với đồng lương ít ỏi đó chỉ đủ ăn sáng và uống cà phê, nếu không biết cách kiếm tiền.
- Đó là cách gì?
- Gần 99 % khách hàng nam giới vào đây đều là gay, nên tụi em làm sơ qua là biết ngay họ muốn gì. Massage là chuyện phụ thôi, còn cái chính là giúp họ sảng khoái giải quyết nhu cầu. Nắm bắt được như vậy nên tụi em phải đáp ứng, làm tốt khách bo nhiều, làm không tốt, không có tiền bo mà còn bị trừ lương nữa
- Mỗi lần khách bo tối đa bao nhiêu?
- Tùy, có khách cho 100.000 – 200.000 đồng, có khi cũng được 20.000 đến 30.000 đồng. Nhưng cũng chẳng đáng là bao nhiêu!
- Vậy có khi nào họ rủ em đi không?
- Có chứ anh, đó là chuyện bình thường. Nếu không đi khách thì không có đủ chi phí tiêu dùng hàng ngày. Nhưng rồi cũng xài hết anh ạ, không dư được cái gì cả.
- Vậy khi đi khách thì thường đến đâu?
- Có khi đi nhà trọ, khách sạn, cũng có lúc thì về nhà của khách luôn, tất cả đều liên lạc qua điện thoại anh ạ.
- Rồi lúc đi khách em có biết bảo vệ bản thân mình không, ví dụ như mang bao cao su chẳng hạn?
- Cũng có chứ anh, nhưng ít lắm khi nào khách yêu cầu thì mang còn không thì thôi, nhiều lúc cũng sợ, nhưng nghĩ lại nam với nam cũng không có gì. Thế nên tụi em không quan tâm lắm. Sống chết đều có số cả anh à.
You have read this article with the title Tôi đi Massage. You can bookmark this page URL http://tankmanww2.blogspot.com/2013/02/toi-i-massage.html. Thanks!