Cuộc sống cứ thế trôi đi, em không thể nhớ nổi mình đã từng lên giường với biết bao thằng đàn ông, bao nhiêu mụ đàn bà, đã qua bao nhiêu khách sạn, nhà nghỉ, vũ trường, bao lần cắn thuốc và lắc điên cuồng.
"Em đã không biết tự bảo vệ mình, không biết giữ mình trước dòng xoáy cuộc đời để cuộc đời cứ chết dần, chết dần, như một vũng nước sình lầy không sự sống", Nguyễn Văn Th. (quận Thủ Đức- Tp Hồ Chí Minh) nghẹn ngào kể cho tôi nghe cuộc hành trình cay đắng đã đưa em trở thành một trai bao...
Vết trượt đầu đời
Em sinh năm 1985, trong một gia đình khá nghèo, bố làm xe ôm, mẹ bán đồ ăn sáng cho những người quanh xóm. Gia đình có 7 người nhưng không gian sống chỉ là một căn nhà nhỏ chừng hơn chục mét vuông.
Học hết cấp II, em được ông bác đón lên thị trấn học để đỡ gánh nặng cho gia đình. Nhà bác bán vật liệu xây dựng nên ngoài giờ học em thường phải phụ giúp bán hàng, khuân vác như một người thợ thực thụ dù lúc đó em mới 16 tuổi.
Trong lớp học của em có một thằng bạn tên là T, nhìn rất dễ thương, nhà nó cũng ở gần trường. Bác em rất nghiêm khắc, chỉ cần về muộn 5 phút là bác đã nhắc nhở. Cuối học kỳ I năm đó, em nói dối bác đi học thêm nhưng thực chất là để có thời gian đến nhà T. chơi. Ở đó, T dạy em chơi điện tử, cách vào mạng, chat chít lâu ngày em như bị nghiện và không muốn đi học nữa, lúc nào cũng chỉ muốn đến nhà T. để được chơi cho thỏa thích. Những buổi học cũng vì thế mà thưa dần, lực học của em giảm sút hẳn.
Một lần đến nhà T., thấy cửa không đóng, em đi nhẹ vào và định làm cho nó một phen hết hồn. Nhưng vừa bước vào nhà, đập vào mắt em là cảnh tượng thằng bạn đang ngồi trên ghế không một mảnh vải che thân với những động tác rất dung tục trước màn hình máy tính. Em để ý và thấy trên màn hình cũng có hình ảnh một người con trai đang làm những động tác tương tự như T. Em đứng như chôn chân xuống nền nhà, miệng khô lại và chẳng hiểu sao mắt không thể rời được những hình ảnh kia.
Bất chợt T. quay lại, mặt đối mặt, lúc đó em nghĩ rằng T. sẽ cảm thấy xấu hổ nhưng ngược lại, nó cười nhăn nhở, mặt tỉnh bơ. Nó kéo em đến trước màn hình và hỏi mày có muốn chat sex không?. Còn đang ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì thì T. đã cởi phăng chiếc áo của em, rồi bảo em cởi nốt cả quần ra. Khi đã trở thành một Adam, T. từ từ chỉnh chiếc camera về phía mình và lao vào em như một con thú.
Em vừa sợ vừa run nhưng không hiểu sao lại im lặng và để cho những cảm giác đê mê xâm chiếm da thịt, chạy khắp cơ thể mình. Một lúc, sau khi đã thỏa mãn cơn dục vọng, T. vào nhà tắm còn em như bừng tỉnh sau một cơn ác mộng, mặc vội quần áo và chạy về nhà.
Sau hôm đó, ngày nào em cũng đến nhà T. và chúng em cùng nhau diễn lại những trò đó một cách say đắm. Một hôm em đi học về thì gặp bác em cùng cô giáo chủ nhiệm. Cô giáo đến nhà và kể cho bác nghe chuyện học hành của em trong thời gian qua. Khi cô giáo đã ra về, bác chỉ nói một câu: "Mày về nhà đi!”. Em không dám nhìn thẳng vào mắt bác, cũng chẳng dám cãi lại một lời nào, càng không dám nói lời xin lỗi để mong nhận được một sự tha thứ vì em hiểu tính của bác không bao giờ thích nói nhiều.
Trượt trong vũng lầy
Em lên chuẩn bị đồ đạc và xuống chào gia đình bác rồi ra đi. Trong cơn tuyệt vọng, em chẳng biết phải đi đâu về đâu, em sợ bố mẹ sẽ nổi giận nên không dám về nhà. Đang lang thang như một sự thôi miên, bước chân vô hồn lại đưa em đến nhà T. Sau khi nghe em kể mọi chuyện, T. cho em ở lại và động viên em cứ yên tâm, ngày mai sẽđưa lên thành phố tìm việc làm.
Sáng sớm hôm sau, T. đưa em ra bến xe và cho em hai trăm nghìn cùng địa chỉ nhà ông chú họ. T. nói rằng ông chú đó có một quán bia hơi rất lớn trong thành phố, em cứ tìm đến đó có gì nó sẽ gọi điện nói giúp. Chẳng biết phải làm gì nên T. nói sao em cũng chỉ biết gật đầu.
Tìm đến đúng địa chỉ nhà ông chú T., sau khi trình bày qua câu chuyện ông nhìn em một cách chăm chú, suy nghĩ một hồi chú ấy đồng ý nhận em làm phục vụ cho quán bia và chỉ cho em cách làm việc, chỗ ăn, chỗ ngủ. Do lúc còn bé ở nhà thỉnh thoảng cũng giúp mẹ bán hàng phục vụ ăn sáng cho khách nên em cũng nhanh chóng thích nghi và quen với công việc ở đây. Em làm nhiệt tình và cẩn thận nên được ông chủ rất yêu quý.
Một hôm, có ông khách đang ngồi uống bia mời em đến uống cùng và hỏi một câu thẳng thắn, “Chú em có muốn kiếm được nhiều tiền mà lại nhàn không?”. Khi em còn đang ngơ ngác, ông ta tiếp lời: “Nhìn em to cao trắng trẻo thế này đi phục vụ khách đảm bảo sẽ có nhiều người thích. Đây là số điện thoại của anh, lúc nào ok thì gọi cho anh”.
Dứt lời, ông khách đứng dậy ra về còn em chôn chân một chỗ, tay run rẩy cầm tờ giấy. Trong đầu em biết bao suy nghĩ cứ xáo trộn liên miên, những ham muốn xác thịt ngày nào tưởng đã ngủ sâu trong kí ức giờ lại trỗi dậy như giằng xé, cào cấu cơ thể. Nghĩ đến công việc đang làm em thực sự thấy tiếc vì ông chủ rất yêu quý và hứa sẽ cho em đi học lại hệ bổ túc vào buổi tối nếu làm tốt.
Nhưng chẳng hiểu sao lúc đó em không nghĩ đến những điều tốt đẹp đang hiện hữu, em chỉ nghĩ đến công việc vừa nhàn lại vừa có nhiều tiền như lời mời của ông khách kia. Em ước mình sẽ có một chiếc xe máy, được diện những bộ quần áo đẹp và bước vào những chỗ sang trọng mà em đã từng đi qua.
Sáng sớm hôm sau, em lấy lý do về quê giải quyết việc nhà để xin phép ông chủ nghỉ mấy ngày. Chẳng chút nghi ngờ, ông chủ cho nghỉ và không quên dặn em đi lại cẩn thận, khi nào xong việc nhà thì lại lên làm. Em ngậm ngùi bước đi và cảm thấy xấu hổ khi đã lừa dối người cưu mang mình. Em không về quê mà bắt đầu tìm một nhà trọ để lấy chỗ đi về và sắm ngay một chiếc điện thoại di động làm phương tiện liên lạc theo lời của ông khách kia.
Tối hôm đó, em gọi điện cho hắn để thông báo rằng mình đã sẵn sàng. Ông ta nói: "Em chuẩn bị đi khách luôn tối nay nhé" và không quên cho địa chỉ. Em vừa mừng vừa lo và chuẩn bị thật chu đáo cho buổi đầu "đi làm". Em diện ngay bộ cánh vừa mua lúc sáng, vuốt một chút keo lên mái tóc, đứng trước gương rất lâu để ngắm nhìn mình,em thấy mình bảnh không kém gì các ca sỹ. Bắt xe ôm đến địa chỉ mà ông khách đã cho, em bất ngờ vì đó chính là nhà của hắn.
Mời em vào nhà, hắn cẩn thận đóng cửa rồi theo sau. Một cái nhìn âu yếm từ phía hắn làm em cảm thấy rợn người. Không chờ em phải hỏi, hắn nói luôn: "Anh mời em đến đây trước hết là để bàn bạc và đi đến thống nhất việc làm ăn của chúng ta. Nếu chú đồng ý đi khách theo sự điều động của anh thì tỉ lệ sẽ là 3 - 7, tức là chú sẽ được hưởng 70% số tiền cho mỗi lần đi khách. Giá cả sẽ do anh thỏa thuận, nếu làm tốt khách hài lòng chú sẽ được nhiều hơn. Nhưng trước tiên theo đúng quy định và cũng là để kiểm tra năng lực của chú, đêm nay chú sẽ ở lại đây phục vụ cho anh...”
Sau đó, hắn đưa em vào phòng ngủ rồi hắn nằm ngửa trên giường và bảo em cởi hết quần áo của mình, tiếp đến từ từ cởi đồ cho hắn. Hắn chỉ đạo em từng bước, từng bước một. Trước đây em đã từng "làm tình" với người bạn của mình nhưng đó chỉ là những hành động bình thường còn hôm nay có biết bao những cử chỉ mà em cảm thấy thật ghê tởm, những kiểu làm tình thật đau đớn.
Em cố cắn răng chịu đựng. Đêm hôm đó, em ngủ lại nhà hắn để hắn hành hạ, dày vò cơ thể như một đống vải rách. Nhiều lúc quá mệt, em đã mê man trong nỗi đớn đau tủi hổ còn hắn cắn cấu thèm khát như một con thú đói.
Những ngày đầu "đi làm", em chưa có nhiều khách nên thu nhập còn bấp bênh. Trừ tiền thuê nhà, tiền sinh hoạt, tiền mua sắm đồ dùng cá nhân, hầu như chẳng dư giả để gửi về nhà phụ giúp ba mẹ như hồi làm ở quán bia. Nhiều lúc cảm thấy cơ cực, thất vọng và muốn buông xuôi tất cả nhưng em chẳng thể nào dứt ra được. Hàng ngày, em ngồi nhà chờ đợi, những ngày ế khách đành nhịn ăn vì không có tiền. Hàng đêm, em bắt đầu mò mẫm, tìm kiếm đến những nhà hàng, vũ trường, những câu lạc bộ mà giới đồng tính thường lui tới. Theo lời giới thiệu của một số bạn bè, em đã đến những địa điểm rất nổi tiếng trong thành phố và bắt đầu giăng lưới bắt cá theo cách của mình.
Vũ trường B.T là nơi đầu tiên em tìm đến, ở đây có rất nhiều dân gay. Lần đầu tiên em cảm thấy sợ, thứ âm thanh kinh khủng dội thẳng vào óc làm em như muốn gục. Xung quanh, họ hò hét nhảy múa, những thằng đàn ông đang quấn riết lấy nhau, bên cạnh mấy chiếc bàn là những đôi đồng tính đang ôm hôn tự nhiên như chốn không người.
Em cảm thấy rợn người, ghê sợ và muốn bỏ chạy nhưng rồi em lại tìm đến một chỗ ngồi ngay gần quầy bar, gọi một chai Ken, phì phèo điếu thuốc lá trên tay và tỏ ra bất cần đời, một điểm thu hút đối với nhiều người xung quanh. Ít phút sau, một gã đến chủ động nói chuyện.Cuộc ngã giá diễn ra nhanh chóng và em đồng ý theo gã với giá 100USD qua đêm. Gã là một tay Việt kiều giàu có, đến nhà hắn em cảm nhận được sự lịch sự, sang trọng qua cách trang trí nhà cửa. Hắn mời em một ly rượu nhẹ và nói rằng không thích dùng bao cao su nên sẽ chi thêm tiền nếu em đồng ý.
Em lo sợ nếu chẳng may hắn gieo bệnh cho mình thì hết đời nhưng lại mờ mắt vì số tiền hắn cho nên đã nhắm mắt làm liều. Hắn rất khỏe và làm chuyện đó cực kỳ chuyên nghiệp, nhiều lúc em tưởng như cả thân thể mình đã rách nát, có lúc mệt quá em lịm đi và khi tỉnh dậy vẫn thấy hắn đang dày vò trên người. Trở về nhà, cầm số tiền trong tay em cảm thấy hài lòng với sức mình đã bỏ ra nhưng cũng không giấu được cảm giác lo sợ vì đã để hắn “chơi chay” suốt đêm qua. Nhưng em chỉ tặc lưỡi và coi như không có chuyện gì xảy ra.
Cuộc sống cứ thế trôi đi, đã 5 năm kể từ ngày đầu đi khách, em không thể nhớ nổi mình đã từng lên giường với biết bao thằng đàn ông, bao nhiêu mụ đàn bà, đã qua bao nhiêu khách sạn, nhà nghỉ, vũ trường, bao lần cắn thuốc và lắc điên cuồng.
You have read this article with the title Cay đắng đời trai bao. You can bookmark this page URL http://tankmanww2.blogspot.com/2013/02/cay-ang-oi-trai-bao.html. Thanks!