Nếu như "tam giác vàng" là đất hành nghề của các cô gái mại dâm di động mà chúng tôi đã đề cập trong loạt bài trước, thì mại dâm đồng tính nam (gọi tắt là gay) cũng có "thánh địa" riêng của nó. Đó là đoạn đường từ Thảo Cầm Viên (Sở thú) đến gần cầu vượt Nguyễn Hữu Cảnh, TP HCM.
Hàng đêm, theo tìm hiểu của chúng tôi, có không dưới 50 chàng trai, độ tuổi chỉ khoảng từ 17 đến 25 - hoặc đứng rải rác cạnh những gốc cây, hoặc ngồi trên những chiếc xe gắn máy dựng trên lề đường như người nhàn du, chờ "khách".
1. Khác với "tam giác vàng", nơi gái mại dâm hoạt động giữa ban ngày ban mặt, thì "thánh địa" của dân “gay” xem ra có phần kín đáo hơn. Từ khoảng 20h đến 24h , mọi "giao dịch" gần như trầm lắng. K., dân “gay” chính hiệu, hướng dẫn viên tình nguyện cho chúng tôi trong chuyến thực tế này, nói: "Những thằng "đi khách" vào giờ này hầu hết đều đã có hẹn trước".
Để chứng minh, K. chỉ cho chúng tôi một ông trung niên cưỡi trên chiếc Air Blade, và mặc dù đoạn đường này thẳng tắp, không một ngã rẽ nhưng ông ta vẫn bật "xi nhan" bên phải, chớp nháy liên tục. K. nói: "Tín hiệu đó".
Quả thật, chỉ sau vài giây, một cậu trai đang ngồi vắt vẻo trên chiếc Wave Alpha đột ngột gạt chống chân lên rồi nổ máy. Theo lời K., bãi đáp của họ là một khách sạn có tên S.Y. thuộc quận 9, nơi mà chủ khách sạn coi việc hai gã đực rựa vào thuê phòng là chuyện bình thường.
1h sáng, "chợ người" nhộn nhịp hẳn lên mà thoạt nhìn vào, chúng tôi cứ ngỡ đó là buổi hẹn hò gặp mặt của những nhóm thanh niên rủ nhau đi chơi đêm. Hàng chục chiếc xe gắn máy đỗ lại, có những chiếc xe tay ga đắt tiền, chủ nhân của nó ăn mặc bảnh bao nhưng cũng chẳng thiếu những chiếc "xế cùi" và người cưỡi nó áo thun sờn rách, chân lết đôi dép lê.
Thỉnh thoảng, một chiếc ôtô du lịch trờ tới rồi một chàng “gay” nhanh chóng chui vào. Nghe nói chàng này là... sinh viên, đi "làm thêm" để kiếm tiền trang trải học phí. Do có thân hình đẹp, nên chàng "sinh viên" là hàng "sao" ở đây. K. nói tiếp: "Bình thường, giá đi khách là từ 200 đến 300 nghìn đồng, tiền thuê phòng khách trả. Còn với những thằng thuộc loại "sao", đi bao nguyên đêm là 1hoặc 1,5 triệu".
Nếu như mới chỉ khoảng hai thập niên trước đây thôi, đồng tính bị xã hội nhìn bằng con mắt kỳ thị, ghẻ lạnh - thậm chí khinh bỉ thì bây giờ, cái nhìn ấy đã có phần cảm thông hơn, thậm chí còn được coi là chuyện bình thường.
Từ nửa thế kỷ qua, y học áp dụng nhiều biện pháp nhẹ nhàng hơn để điều trị đồng tính, chẳng hạn như cho dùng cocaine, bổ sung nội tiết tố estrogen, testosterone... liều cao, thậm chí dùng cả niềm tin tôn giáo và cả những phương thức tâm linh..., nhưng tất cả vẫn chẳng đem lại sự thành công nào. Vì thế hiện nay, khá nhiều nước trên thế giới đã công nhận chuyện đồng tính, và ra quyết định hợp thức hóa những cuộc hôn nhân của những người đồng tính.
Từ nửa thế kỷ qua, y học áp dụng nhiều biện pháp nhẹ nhàng hơn để điều trị đồng tính, chẳng hạn như cho dùng cocaine, bổ sung nội tiết tố estrogen, testosterone... liều cao, thậm chí dùng cả niềm tin tôn giáo và cả những phương thức tâm linh..., nhưng tất cả vẫn chẳng đem lại sự thành công nào. Vì thế hiện nay, khá nhiều nước trên thế giới đã công nhận chuyện đồng tính, và ra quyết định hợp thức hóa những cuộc hôn nhân của những người đồng tính.
Tại Việt Nam, vào thời điểm chúng tôi viết bài này, vẫn không có bất kỳ một quy định nào cấm hai người đồng giới yêu nhau, nhưng cũng không khuyến khích. Chả thế mà trên mạng Internet, đã xuất hiện những trang web dành cho dân "gay", cụ thể như trang "Tình yêu trai Việt", có số thành viên tham gia lên đến gần 3.000 người.
Trong trang web này, người ta có thể đọc thấy - hoặc là tâm sự của những "gay", hoặc tìm bạn tình, hoặc cách phòng tránh bệnh tật khi quan hệ đồng giới... M., một thành viên của "Tình yêu trai Việt", nói: "Chỉ khi vào đây, em mới thực sự thấy mình là... người (?!)". Theo M., từ khi gia đình biết cậu ta là "gay", thì cậu ta luôn phải chịu những sự dè bỉu, thậm chí chửi bới, đánh đập.
Dưới con mắt của những chuyên gia về y tế, thì đồng tính chỉ là sự lệch lạc về xu hướng tình dục, chứ không phải là bệnh. Xu hướng tình dục của mỗi con người được cấu tạo bởi 4 yếu tố. Một là yếu tố sinh học (con trai hay con gái), hai là bản chất (nam thích nữ và ngược lại), ba là vai trò (chinh phục, tán tỉnh), bốn là cảm xúc (khoái cảm khi quan hệ tình dục).
Chỉ cần một trong 4 yếu tố này thay đổi, thì người ta dễ rơi vào trường hợp đồng tính. Tuy nhiên, đồng tính là một chuyện, còn mại dâm đồng tính thì lại làchuyện khác.
Trở lại với các "chợ" mại dâm đồng tính, không chỉ ở đoạn đường Sở thú, Nguyễn Hữu Cảnh, đất làm ăn của mại dâm nam còn là những con đường quanh nhà máy bia Sài Gòn như Nguyễn Kim, Nguyễn Chí Thanh và gần đó là Lý Thường Kiệt, Hồng Bàng, thời gian hoạt động của họ thường là từ sau 21, 22h đến 1,2h sáng.
Cứ vài chục mét, lại có một hoặc hai, ba thanh niên đứng rải rác, mắt đảo như rang lạc mỗi khi nhìn thấy một chiếc xe gắn máy do... đàn ông cầm lái, đang đi bỗng dưng giảm tốc độ hoặc dừng lại. Lập tức, họ ùa ra: "Đi chơi không anh hai?".
K., tình nguyện viên hướng dẫn chúng tôi, cho biết: "Chợ tình lớn nhất của “dân gay” ở Sài Gòn là khu vực công viên Gia Định trên đường Hoàng Minh Giám, quận Phú Nhuận". Tại đây, vào đêm Chủ nhật ngày 21/11, chúng tôi chứng kiến cả trăm “dân gay”, quần áo đủ màu đủ kiểu, bôi nước hoa thơm nhức mũi, nhộn nhịp chèo kéo người đi đường. K. nói tiếp: "Sang trọng hơn, còn có những điểm spa. Vào những nơi này thì hoàn toàn yên tâm" bởi lẽ sau khi mua xong chiếc vé mát-xa, khách có thể tự do "vui chơi" với người phục vụ - dĩ nhiên là nam giới - miễn là thỏa thuận xong giá cả.
2. Cuối tuần vừa rồi, K. chủ động gọi điện thoại cho tôi. "Anh rảnh không? Chiều sang nhà trọ chở em, em có chỗ cho anh đi chơi. Vui lắm". Chỗ dân đồng tính thích đi chơi, nghĩa là chỗ chúng tôi đi... tác nghiệp.
Đúng hẹn, tôi sang khu nhà trọ của K. Dãy nhà trọ nằm gần đường Nguyễn Hữu Cảnh. K. diện khá bảnh, quần jeans xanh nước biển, áo thun màu hồng nhạt... Vừa nhìn thấy tôi, K. há hốc mồm bảo "Anh đi phỏng vấn hay sao mà ăn mặc như... công chức thế?".
Nói xong, K. kiên quyết bắt tôi phải thay đồ cấp tốc, cũng quần jeans, áo thun như K. "Vậy nó mới hợp thời", K. cười. Tôi không hỏi K. rằng đi đâu, bởi áng chừng khi trời vẫn còn chưa tối hẳn, chắc chắn là đi đến một tiệm spa hay mát-xa nào đó dành cho dân đồng giới.
Tiệm mát-xa nằm trên con đường lớn ở quận 10, có cái tên chẳng ăn nhập gì với chuyện "mát xa" hay "mát gần" gì cả. K. dặn tôi rằng chốc nữa vào trong tiệm, tuyệt đối không được mang theo điện thoại di động và phải “mạnh dạn”lên cho giống dân đi tìm "bạn tình" thứ thiệt. Chứ không thì dễ rắc rối với mấy tay bảo vệ lắm.
Sau khi gửi xe, K. khoác vai tôi thân mật tiến vào phía bên trong tiệm mát-xa. Anh nhân viên phục vụ nhìn K. cười cầu tài: "Lâu quá mới thấy anh ghé chơi.Số 23 của anh có khách rồi, anh lựa số khác được không hay anh đợi?".
"Anh không quan trọng, lo cho ông anh của anh đi. Mới tập tành chơi, có đứa nào dễ thương chút không, cưng", K. vừa nói vừa mở ví rút ra tờ 50 nghìn dúi vào tay anh nhân viên. "Có mà, anh đợi em chút", gã cho tiền vào hộc tủ dưới bàn và nhanh chóng lục một ngăn tủ khác, chìa ra một cuốn catalo hình ảnh."Anh lựa đi, toàn mấy em đẹp mà ngoan", gã vừa đưa cho tôi vừa bảo.
Cầm cuốn catalo, tôi lùi ra ghế sa-lon dành cho khách để... lựa trai. K. tiến lại gần, nói nhỏ: "Ai vào đây cũng xài tên giả. Lát anh boa cho thằng làm cho anh 200 nghìn là được. Đừng boa hơn, phá giá của người ta. Mà anh có làm gì đâu, nên boa 100 cũng được".
Tôi chọn một thanh niên nhìn đẹp như diễn viên Hàn Quốc sau khi đã phẫu thuật thẩm mỹ, số 17. "Có ngay, anh đợi một lát", tay nhân viên phục vụ bảo.Tôi hỏi giá tiền cho mỗi tích-kê, gã gạt ngang, bảo: "Lát xong việc, anh trả một lần luôn".
Cũng như những tiệm mát-xa khác, khu xông hơi khô và ướt ở nơi đây cũng nhộp nhịp nam giới. Có điều, ở mát-xa do nữ phục vụ chỉ toàn thấy thanh niên với ánh nhìn rất nam tính, còn ở đây, bất cứ ai nhìn chằm chằm vào cơ thể mình cũng khiến tôi sởn cả gai ốc.
Quấn độc một cái khăn tắm màu trắng đã cũ, xù lông lên người, tôi cùng K. bước vào phòng xông ướt. Ngồi quáng quàng một lúc, tôi bảo K.: "Hay anh lên phòng trước đây. Làm nhanh về nhanh. Đúng 30 phút nữa anh sẽ đợi em ngoài sa-lon". K. đồng ý.
Ở phòng nghỉ, cậu thanh niên đưa nước và trái cây, nhìn tôi đầy ẩn ý xong lập tức... kéo ghế ngồi xà xuống ngay cạnh bên. "Anh mát-xa chân trước không. Mát-xa bằng dầu, kéo từ ngón chân lên đến hết đùi. Thoải mái lắm á. Anh thích boa nhiêu thì boa, em không có đòi đâu", cậu gợi ý.
"Anh đang đợi số 17. Lát nữa anh muốn làm gì thì làm. Cưng làm cho người khác đi, nha", tôi cố làm ra vẻ sành điệu. "Ứ, vậy thì thôi", kèm theo tiếng nũng nịu là cái nguýt mắt rất dài.
Phục vụ gọi "Số 17 chờ khách ở phòng 15". Tôi lò dò vào phòng, phòng cách biệt, nhỏ xíu. Có chiếc giường bé tẹo như băng ca được phủ lớp grap giường nhàu đỏ thẫm, ánh sáng vàng vọt từ cái đèn ngủ hắt xuống, tiếng nhạc dịu dịu...
Cậu phục vụ tôi cơ bắp săn chắc, rất nam tính. "Chào anh! Em tên Thông. Quê ở Cần Thơ. Anh tên gì? Đi chơi ở đây nhiều chưa?” - cậu hỏi. Tôi ậm ừ vài câu, rồi bụp luôn: "Anh bận lắm, làm nhanh thôi, còn về nữa".
Vài màn xoa bóp đầy tính chất... mời chào được thực hiện. "Anh nằm ngửa ra đi" - Thông bảo. "Hả? Để làm gì?", tôi rất cảnh giác. "Thì để làm cho anh... thích", Thông cười rất hỗn...
Hoảng quá, tôi nói đại: "Bạn anh bảo, em có tuyệt chiêu làm cho khỏe người, không có tuyệt chiêu làm cho... mệt người nên anh mới chọn em. Anh có vợ rồi, anh không thích bất cứ chuyện cơm phở chả nem gì khác", tôi nói liên thanh.
Dứt lời, tôi chụp ngay cái phiếu đánh số thẻ giữ đồ và nhân viên phục vụ, điền nhanh vào phần "Khách thưởng thêm" 200 nghìn rồi... biến mất. Chắc hẳn, Thông đứng trong phòng nhìn theo với ánh mắt rất... ngơ ngác.
Ngồi ở ghế sa-lon đợi K., tay nhân viên tiếp tân hỏi: "Vui không anh?". "Ờ, vui vừa vừa", tôi đáp. 5 phút sau, Thông đi ra, đưa phiếu phục vụ cho tiếp tân, vẫn nhìn tôi nửa như muốn hỏi nửa không. Vẫn đang sợ, tôi nhìn sang chỗ khác.
Phải rất lâu sau, K. xuất hiện. Đi với K. là cậu thanh niên đẹp trai cũng chẳng kém Thông là mấy. K. quay ngang người, hôn cậu ấy một cái đắm đuối, trước khi chia tay còn bẹo má quyến luyến thêm lần nữa. Hãi thế(!).
Tổng cộng cho buổi thực tế này của tôi là 2 tích-kê giá 240.000đ, tiền boa cho cả tôi và K. là 400.000đ. Tổng cộng, 640.000đ. K. có vẻ thỏa mãn lắm, nhìn tôi dò xét. Tôi nói khẽ: "Về thôi. Anh còn có việc bận. Nhanh, nhanh, nhanh!".
3. Ngồi cà phê với nhau, K. bảo rằng ở những quán mát-xa đồng giới như kiểu ấy đều có giá boa khá rõ ràng. Tùy chuyện chiều khách mà giá boa từ 100 đến150.000đ đến 150.000đ, 200.000đ trở lên tùy theo khách thích hay không.
Còn nếu làm luôn chuyện Z tại phòng thì là 500.000đ. Thông thường, sau 20 giờ, các tiệm mát-xa hay spa dành cho dân đồng giới đều chật kín người. Khách có nhu cầu phải đợi hàng giờ liền mới tới lượt mình vào "mát cho... mệt người". Và đa phần, các tiệm thư giãn này đều kèm theo chuyện kích dục cho khách hàng. Thậm chí, là làm luôn chuyện ấy ngay tại phòng mát-xa
You have read this article with the title Nhức nhối nạn cave nam ở Sài gòn. You can bookmark this page URL http://tankmanww2.blogspot.com/2013/01/nhuc-nhoi-nan-cave-nam-o-sai-gon.html. Thanks!