Lập đông, trời se sắt lạnh. Hắn loay hoay khui chai rượu mới mua. Hương say ấm áp thoảng lên. Nồng thật, loại rượu cả hắn và chàng đều thích.
Mở cửa tủ, hắn lấy ra một thứ bột mịn. Tay run rẩy, mặt hắn đỏ bừng.
“Có nên hay không?” Hắn tự hỏi mình như thế. Nhưng sự khát khao đã đánh tan những băn khoăn ấy. Hắn trút hết gói bột vào chai.
Rồi hắn mỉm cười hạnh phúc, khiến ta tự hỏi hắn đã cho gì vào chai rượu ấy? Đó là thuốc ngủ, loại thuốc hắn dùng để…
Chuốc rượu, ngủ cùng chàng…
Chàng đến. Tiếng chuông reo lên rạng rỡ. Vội đặt đĩa thức ăn xuống, hắn lao ra cửa chính.
-“ H đến trễ. Phải phạt thôi!”
-“ Phạt thế nào?” Chàng cởi giày ra, đặt cạnh lối vào. “ Đây, tặng cho T.”
Hắn cầm lấy chai rượu Tây giống hệt của hắn. Có lẽ cả hai cùng nhớ đây là thứ giúp họ quen nhau.
-“ A! T đã chuẩn bị rượu rồi…” Hắn lúng túng.
-“ Không sao, hôm nay hai đứa uống hết hai chai.” Chàng cười, ra hiệu bảo hắn đi vào bếp.
Hắn tắc lưỡi. Chẳng lẽ kế hoạch hôm nay đổ vỡ thế sao? Không. Nhất định hắn phải thành công, bởi vì đây là điều cuối cùng hắn muốn làm:
Chuốc rượu, ngủ cùng chàng…
Một lúc sau, chàng mới vào bàn. Mỉm cười gian trá, hắn bật cả hai chai rượu trên tay.
-“ Theo ý H, mỗi người một chai.” Hắn đưa cho chàng thứ rượu mình đã chuẩn bị sẵn.
Chàng ậm ừ, rồi nhận lấy. Ngây thơ, hiền lành là đặc chất của chàng, điều khiến men say của hắn thăng hoa. Và hôm nay, hắn muốn hưởng trọn hương vị ấy.
-“ Ly này, T chúc H hạnh phúc.”
-“ Hạnh phúc, T đang nói gì vậy?” Chàng rót rượu vào ly, mặt ngẩn ra nhìn hắn.
-“ Chẳng phải H sắp cưới vợ sao? Ly này mừng cho việc ấy. Chúc hai người trăm năm hạnh phúc…” Hắn giơ cao tay cầm, như cố che lấy vầng đỏ quanh đôi mắt đẹp.
-“ Ừ!…Cám ơn T.” Chàng cụng ly với hắn.
Tim hắn quặn lên nỗi đau âm ỉ. Yêu nhưng không được đền đáp. Với hắn, chàng là tội nhân độc ác. Hắn không hiểu vì sao chàng không thể yêu hắn, dù hắn luôn nghĩ về chàng.
Ngày thiệp cưới được gửi đến, trái tim hắn đã vỡ tan. Suốt cả tuần ấy, hắn đóng chặt cửa phòng. Nước mắt hắn thấm vào tay áo mỗi sáng thức dậy. Hắn không muốn người khác thấy vẻ yếu đuối của mình. Vì thế, hắn mất tăm. Chàng vẫn đến thường xuyên, nhưng hắn không tiếp chuyện. Hắn sợ khi nhìn chàng, những tình cảm, ước mơ, khát vọng ấy…sẽ bộc lộ ra.Và hắn sẽ nhận lại vẻ khinh bỉ muôn thưở cùng sự bỏ rơi.
Gánh chịu tất cả nỗi đau ấy, hắn muốn chết. Còn gì đớn đau hơn khi người mình yêu về với người khác. Nhưng trước khi chết, hắn muốn một lần được chàng yêu thương, dù là cưỡng ép. Và suy tính nhỏ nhen xuất hiện trong đầu hắn. Một kế hoạch đen tối được lập ra. Từ sự manh nha trong tâm hồn đau khổ, nó dần xâm chiếm hắn. Lí trí con người không cho phép việc làm dơ bẩn đó, nhưng hắn chấp nhận vì hắn mong chờ hạnh phúc. Hắn chờ đợi một ước vọng hợp tình được thực hiện bởi một hành động bất lương:
Chuốc rượu, ngủ cùng chàng…
-“ T, ly này để mừng sáu năm mình quen nhau.” Chàng đưa tay chạm vào hắn.
-“ A…Ờ, chúc mừng.” Hắn quay lại thực tại.
Nhìn nụ cười hạnh phúc của chàng, nước mắt hắn chực trào ra, hắn không muốn làm tổn thương người mình yêu thương nhất. Nhưng con tim hắn lại ủng hộ cho việc làm đó. Hắn sẽ nói ra tất cả nếu chàng không mở lời:
-“ Mình trở thành tri kỉ rồi, T nhỉ.”
-“ Uhm. T rất hạnh phúc khi được làm tri kỉ của H. Nhưng có một điều T muốn nói…”
Cơn say đang chiếm ngự đôi mắt chàng. Mặt chàng đỏ bừng, giọng nói nhạt đi… Hắn gằn giọng:
-“ Nếu T phạm một lỗi lầm nào đó rất lớn với H, H sẽ tha thứ cho T chứ?”
-“ Tất nhiên rồi…vì T là bạn thân nhất của H…Mà chuyện đó là gì vậy?”
-“ Hứa với T đi…” Hắn đưa ngón tay ra hiệu. Chàng say ngoéo vào tay hắn, cười to. Say thật rồi.
-“ T cũng phải hứa ngược lại với H như vậy. Chịu không?”
Hắn gật đầu. Có điều gì hắn không thể tha thứ cho chàng.
-“ Hôm nay T lạ thật nha!” Chàng trỏ tay vào hắn… “ Uống nữa đi. Không say không về.”
Hắn uống trọn ly rượu vừa rót. Tim hắn rạo rực. Lửa bốc cháy từ cổ họng xuống tận tâm hồn. Hắn sẽ làm điều ấy. Và hắn sẽ trả giá cho chàng bằng thứ hắn đang giấu trong túi áo…
“NGỌN DIỆM HOẢ SẼ XOÁ TAN TỘI LỖI.”
Và hắn đã sẵn sàng đến địa ngục rồi. Vì hắn sẽ chết trong tay chàng…
Một tội nhân sẽ ra đi để kiếp sau chuộc lại lỗi lầm.
Mọi chuyện của hai người được đem ra bàn tán. Hồi ức dần quay trở lại. Hoá ra thời gian sống của hắn cũng hạnh phúc đấy thôi…chỉ khi nào có chàng. Hắn nhớ lại việc hai người tranh cãi vì một loại rượu mà quen nhau. Lại nhớ về những đêm hắn bị cho “leo cây” vì chàng không đến được. Hay hắn nhớ về những giây phút hai người cùng đi công viên, xem kịch…Và cả nụ hôn vô tình khi chàng lỡ vấp ngã…
Chẳng phải tất cả đều thật đẹp và ý nghĩa sao? Nhưng ông trời đã vội đánh sụp tất cả những hạnh phúc quý giá ấy. Hắn muốn mình thay thế người vợ trong tay chàng hằng đêm sắp tới. Nước mắt hắn trào ra…Đau đớn quay trở lại, khiến rượu trở nên đắng chát. Còn gì thơm ngon nữa khi mọi giác quan dần chết đi. Sáu năm bên nhau sẽ kết thúc bởi tiếng pháo vu quy. Hắn không muốn chứng kiến cảnh tượng đau khổ ấy…
-“ Sao T lại khóc?” Chàng đưa tay vuốt nước mắt của hắn. Bàn tay nóng hổi.
Hắn nhìn chàng. Hoen mờ trong mắt là người hắn yêu thương. Màu đỏ say say không thể cướp đi gương mặt mà ngày đêm hắn ôm ấp. Hắn nắm lấy tay chàng, rồi bỗng nhiên, hắn ngả vào lòng chàng.
-“ T không muốn H đi lấy vợ.”
Một hành động quá lộ liễu. Hắn đã quên đi hình ảnh con người mà hắn đã luôn xây dựng…mạnh mẽ và nam tính. Tượng đài đã đổ gục bởi khổ đau.
-“ Tại sao? Chẳng phải T đã chúc H hạnh phúc sao?”
-“ …Vì nếu H cưới vợ, H sẽ không còn gặp T nữa…” Hắn nhận ra sự quá đà của mình. Ngồi thẳng lại, hắn vội lấy tay lau đi nước mắt. “H sẽ quá bận mà quên luôn thằng bạn này.”
-“ Không có đâu, lúc nào T cũng là bạn tốt của H. Lúc nào rảnh, H sẽ ghé thăm T mà.”
-“ Thật nhé! Vậy thì… dô nào!”
Hai chai rượu đã gần cạn. Tửu lượng của cả hai cao thật. Hắn biết nếu dùng rượu thường, chàng sẽ không bao giờ say…
“Xin lỗi anh, em luôn yêu anh. Nhưng em không thể ngăn mình đừng…
Chuốc rượu, ngủ cùng chàng.”
Hắn đổ gục xuống sàn. Tay chân rã rời…Đầu óc hắn vẫn còn tỉnh táo đôi chút…nhưng thân thể không nhấc lên nổi.
Hắn đã thua ư?
Chàng gọi hắn, nhưng hắn vẫn không thể gượng mình dậy.
Nghe tiếng thở dài của chàng, hắn đau khổ xiết bao. Mặc chàng đang gắng sức đỡ hắn dậy, lòng hắn rối bời. Chỉ còn ngày mai, chàng sẽ cùng vợ làm lễ cưới. Nếu hôm nay không thể, thì hắn sẽ mãi mãi chôn vùi ước mơ của mình. Hắn không can tâm.
Chàng đặt hắn xuống giường. Thế là xong. Tất cả đã thất bại. Hắn đã không thể thực hiện được mưu đồ của mình: chuốc say và ngủ cùng chàng. Hắn sẽ ôm lấy người mình yêu, hôn nhẹ lên trán, và lặng lẽ áp đầu vào ngực chàng. Nghe tim chàng đập, hắn sẽ uống lọ thuốc kia, để chấm dứt cuộc đời. Và hắn sẽ dựa vào chàng đến khi cái chết lặng lẽ đưa hắn đi. Đơn giản, hắn chỉ muốn ngủ cùng chàng đến phút cuối đời.
Nhưng mọi thứ đã vỡ tan. Hắn không ngờ tửu lượng của hắn lại thua chàng xa thế. Và hắn mãi không thể…
Chuốc rượu, ngủ cùng chàng…
Hắn thấy áo mình bật tung ra. Một bàn tay chạm vào ngực hắn. Bàn tay nóng hổi. Và hắn nghe hơi rượu đang hôn lấy môi mình. Vòng tay rắn ôm chặt lấy người hắn.
Chàng ậm ừ, rồi nhận lấy. Ngây thơ, hiền lành là đặc chất của chàng, điều khiến men say của hắn thăng hoa. Và hôm nay, hắn muốn hưởng trọn hương vị ấy.
-“ Ly này, T chúc H hạnh phúc.”
-“ Hạnh phúc, T đang nói gì vậy?” Chàng rót rượu vào ly, mặt ngẩn ra nhìn hắn.
-“ Chẳng phải H sắp cưới vợ sao? Ly này mừng cho việc ấy. Chúc hai người trăm năm hạnh phúc…” Hắn giơ cao tay cầm, như cố che lấy vầng đỏ quanh đôi mắt đẹp.
-“ Ừ!…Cám ơn T.” Chàng cụng ly với hắn.
Tim hắn quặn lên nỗi đau âm ỉ. Yêu nhưng không được đền đáp. Với hắn, chàng là tội nhân độc ác. Hắn không hiểu vì sao chàng không thể yêu hắn, dù hắn luôn nghĩ về chàng.
Ngày thiệp cưới được gửi đến, trái tim hắn đã vỡ tan. Suốt cả tuần ấy, hắn đóng chặt cửa phòng. Nước mắt hắn thấm vào tay áo mỗi sáng thức dậy. Hắn không muốn người khác thấy vẻ yếu đuối của mình. Vì thế, hắn mất tăm. Chàng vẫn đến thường xuyên, nhưng hắn không tiếp chuyện. Hắn sợ khi nhìn chàng, những tình cảm, ước mơ, khát vọng ấy…sẽ bộc lộ ra.Và hắn sẽ nhận lại vẻ khinh bỉ muôn thưở cùng sự bỏ rơi.
Gánh chịu tất cả nỗi đau ấy, hắn muốn chết. Còn gì đớn đau hơn khi người mình yêu về với người khác. Nhưng trước khi chết, hắn muốn một lần được chàng yêu thương, dù là cưỡng ép. Và suy tính nhỏ nhen xuất hiện trong đầu hắn. Một kế hoạch đen tối được lập ra. Từ sự manh nha trong tâm hồn đau khổ, nó dần xâm chiếm hắn. Lí trí con người không cho phép việc làm dơ bẩn đó, nhưng hắn chấp nhận vì hắn mong chờ hạnh phúc. Hắn chờ đợi một ước vọng hợp tình được thực hiện bởi một hành động bất lương:
Chuốc rượu, ngủ cùng chàng…
-“ T, ly này để mừng sáu năm mình quen nhau.” Chàng đưa tay chạm vào hắn.
-“ A…Ờ, chúc mừng.” Hắn quay lại thực tại.
Nhìn nụ cười hạnh phúc của chàng, nước mắt hắn chực trào ra, hắn không muốn làm tổn thương người mình yêu thương nhất. Nhưng con tim hắn lại ủng hộ cho việc làm đó. Hắn sẽ nói ra tất cả nếu chàng không mở lời:
-“ Mình trở thành tri kỉ rồi, T nhỉ.”
-“ Uhm. T rất hạnh phúc khi được làm tri kỉ của H. Nhưng có một điều T muốn nói…”
Cơn say đang chiếm ngự đôi mắt chàng. Mặt chàng đỏ bừng, giọng nói nhạt đi… Hắn gằn giọng:
-“ Nếu T phạm một lỗi lầm nào đó rất lớn với H, H sẽ tha thứ cho T chứ?”
-“ Tất nhiên rồi…vì T là bạn thân nhất của H…Mà chuyện đó là gì vậy?”
-“ Hứa với T đi…” Hắn đưa ngón tay ra hiệu. Chàng say ngoéo vào tay hắn, cười to. Say thật rồi.
-“ T cũng phải hứa ngược lại với H như vậy. Chịu không?”
Hắn gật đầu. Có điều gì hắn không thể tha thứ cho chàng.
-“ Hôm nay T lạ thật nha!” Chàng trỏ tay vào hắn… “ Uống nữa đi. Không say không về.”
Hắn uống trọn ly rượu vừa rót. Tim hắn rạo rực. Lửa bốc cháy từ cổ họng xuống tận tâm hồn. Hắn sẽ làm điều ấy. Và hắn sẽ trả giá cho chàng bằng thứ hắn đang giấu trong túi áo…
“NGỌN DIỆM HOẢ SẼ XOÁ TAN TỘI LỖI.”
Và hắn đã sẵn sàng đến địa ngục rồi. Vì hắn sẽ chết trong tay chàng…
Một tội nhân sẽ ra đi để kiếp sau chuộc lại lỗi lầm.
Mọi chuyện của hai người được đem ra bàn tán. Hồi ức dần quay trở lại. Hoá ra thời gian sống của hắn cũng hạnh phúc đấy thôi…chỉ khi nào có chàng. Hắn nhớ lại việc hai người tranh cãi vì một loại rượu mà quen nhau. Lại nhớ về những đêm hắn bị cho “leo cây” vì chàng không đến được. Hay hắn nhớ về những giây phút hai người cùng đi công viên, xem kịch…Và cả nụ hôn vô tình khi chàng lỡ vấp ngã…
Chẳng phải tất cả đều thật đẹp và ý nghĩa sao? Nhưng ông trời đã vội đánh sụp tất cả những hạnh phúc quý giá ấy. Hắn muốn mình thay thế người vợ trong tay chàng hằng đêm sắp tới. Nước mắt hắn trào ra…Đau đớn quay trở lại, khiến rượu trở nên đắng chát. Còn gì thơm ngon nữa khi mọi giác quan dần chết đi. Sáu năm bên nhau sẽ kết thúc bởi tiếng pháo vu quy. Hắn không muốn chứng kiến cảnh tượng đau khổ ấy…
-“ Sao T lại khóc?” Chàng đưa tay vuốt nước mắt của hắn. Bàn tay nóng hổi.
Hắn nhìn chàng. Hoen mờ trong mắt là người hắn yêu thương. Màu đỏ say say không thể cướp đi gương mặt mà ngày đêm hắn ôm ấp. Hắn nắm lấy tay chàng, rồi bỗng nhiên, hắn ngả vào lòng chàng.
-“ T không muốn H đi lấy vợ.”
Một hành động quá lộ liễu. Hắn đã quên đi hình ảnh con người mà hắn đã luôn xây dựng…mạnh mẽ và nam tính. Tượng đài đã đổ gục bởi khổ đau.
-“ Tại sao? Chẳng phải T đã chúc H hạnh phúc sao?”
-“ …Vì nếu H cưới vợ, H sẽ không còn gặp T nữa…” Hắn nhận ra sự quá đà của mình. Ngồi thẳng lại, hắn vội lấy tay lau đi nước mắt. “H sẽ quá bận mà quên luôn thằng bạn này.”
-“ Không có đâu, lúc nào T cũng là bạn tốt của H. Lúc nào rảnh, H sẽ ghé thăm T mà.”
-“ Thật nhé! Vậy thì… dô nào!”
Hai chai rượu đã gần cạn. Tửu lượng của cả hai cao thật. Hắn biết nếu dùng rượu thường, chàng sẽ không bao giờ say…
“Xin lỗi anh, em luôn yêu anh. Nhưng em không thể ngăn mình đừng…
Chuốc rượu, ngủ cùng chàng.”
Hắn đổ gục xuống sàn. Tay chân rã rời…Đầu óc hắn vẫn còn tỉnh táo đôi chút…nhưng thân thể không nhấc lên nổi.
Hắn đã thua ư?
Chàng gọi hắn, nhưng hắn vẫn không thể gượng mình dậy.
Nghe tiếng thở dài của chàng, hắn đau khổ xiết bao. Mặc chàng đang gắng sức đỡ hắn dậy, lòng hắn rối bời. Chỉ còn ngày mai, chàng sẽ cùng vợ làm lễ cưới. Nếu hôm nay không thể, thì hắn sẽ mãi mãi chôn vùi ước mơ của mình. Hắn không can tâm.
Chàng đặt hắn xuống giường. Thế là xong. Tất cả đã thất bại. Hắn đã không thể thực hiện được mưu đồ của mình: chuốc say và ngủ cùng chàng. Hắn sẽ ôm lấy người mình yêu, hôn nhẹ lên trán, và lặng lẽ áp đầu vào ngực chàng. Nghe tim chàng đập, hắn sẽ uống lọ thuốc kia, để chấm dứt cuộc đời. Và hắn sẽ dựa vào chàng đến khi cái chết lặng lẽ đưa hắn đi. Đơn giản, hắn chỉ muốn ngủ cùng chàng đến phút cuối đời.
Nhưng mọi thứ đã vỡ tan. Hắn không ngờ tửu lượng của hắn lại thua chàng xa thế. Và hắn mãi không thể…
Chuốc rượu, ngủ cùng chàng…
Hắn thấy áo mình bật tung ra. Một bàn tay chạm vào ngực hắn. Bàn tay nóng hổi. Và hắn nghe hơi rượu đang hôn lấy môi mình. Vòng tay rắn ôm chặt lấy người hắn.
Mùi rượu nồng quá…nhưng sự ngạc nhiên còn dữ dội hơn.
Chàng đang ôm lấy hắn…
-“ Em là thằng ngốc, T à. Còn anh là một thằng khốn nạn, sắp đoạt lấy đời em. Em không biết anh yêu em sao? Bao ngày ta ở bên nhau, em đã trở thành một phần không thể thiếu của anh. Anh không thể nói ra vì sợ em sẽ xa lánh mình. Anh chỉ có thể lẳng lặng ở bên em, thu nhận những nụ cười và lời động viên của em. Và anh không ngờ mình lại phải cưới vợ. Phản đối kịch liệt của anh không thể thay đổi được gì. Làm sao hạnh phúc được khi phải xa em, và ở cạnh một người mà mình không yêu quý. Nên anh đã dọn hành lý đến ở cùng em…Mọi thứ anh đã thu gọn vào phòng khách lúc em vào bếp rồi.”
Thì ra là thế…Hắn ngốc thật. Nước mắt hắn tuôn trong vô thức. Người hắn yêu cũng yêu hắn, và sẵn sàng hi sinh vì hắn. Hắn muốn cất tiếng để nói cùng chàng, nhưng rượu đãngăn hắn lại.
-“ Và đầu anh đã suy tính một hành động đốn mạt nhỏ nhen. Anh đã cho thuốc vào chai rượu tặng em. Anh đã hoàn thành ý định khi em dùng chai rượu của anh. Sau khi em say, anh sẽ làm cho em mãi thuộc về anh. Hoặc giả chỉ cần ở cùng em một đêm, anh cũng toại nguyện. Anh sẽ chịu mọi tội lỗi với em, và trả giá bằng bất kì hình phạt nào. Anh không thể kìm nổi lòng mình, T à. Anh yêu em rất nhiều. Ngày mai, anh sẽ thú tội cùng em.”
Hắn cảm giác tấm ngực trần của chàng áp vào người. Môi cả hai quyện vào nhau. Và chàng sẽ có được hắn. Tất cả đã sẵn sàng. Men rượu say mê tràn khắp căn phòng…
Bỗng chàng đổ gục xuống hắn. Thuốc đã có tác dụng. Chàng đã ngủ mê.
Hắn mỉm cười hạnh phúc. Cả hai tội nhân giờ đây đã thất bại ý đồ của mình.
Nước mắt hắn trào ra. Tất cả đau khổ đều tan biến mất. Hắn đã hiểu lòng chàng. Hắn muốn bật dậy mà hôn lấy chàng.
Và lòng hắn cười, cười thật to. Oái ăm cho cả hai khi đã dùng cùng một thủ đoạn bỉ ổi như thế để có được “người yêu mình“.
Và rồi, tay hắn thả rơi lọ độc…
“ Ngốc à, em cũng yêu anh. Ngày mai khi thức dậy, em sẽ nói với anh rằng: anh có thể ngủ với em mà không cần đến rượu.”
Chàng đang ôm lấy hắn…
-“ Em là thằng ngốc, T à. Còn anh là một thằng khốn nạn, sắp đoạt lấy đời em. Em không biết anh yêu em sao? Bao ngày ta ở bên nhau, em đã trở thành một phần không thể thiếu của anh. Anh không thể nói ra vì sợ em sẽ xa lánh mình. Anh chỉ có thể lẳng lặng ở bên em, thu nhận những nụ cười và lời động viên của em. Và anh không ngờ mình lại phải cưới vợ. Phản đối kịch liệt của anh không thể thay đổi được gì. Làm sao hạnh phúc được khi phải xa em, và ở cạnh một người mà mình không yêu quý. Nên anh đã dọn hành lý đến ở cùng em…Mọi thứ anh đã thu gọn vào phòng khách lúc em vào bếp rồi.”
Thì ra là thế…Hắn ngốc thật. Nước mắt hắn tuôn trong vô thức. Người hắn yêu cũng yêu hắn, và sẵn sàng hi sinh vì hắn. Hắn muốn cất tiếng để nói cùng chàng, nhưng rượu đãngăn hắn lại.
-“ Và đầu anh đã suy tính một hành động đốn mạt nhỏ nhen. Anh đã cho thuốc vào chai rượu tặng em. Anh đã hoàn thành ý định khi em dùng chai rượu của anh. Sau khi em say, anh sẽ làm cho em mãi thuộc về anh. Hoặc giả chỉ cần ở cùng em một đêm, anh cũng toại nguyện. Anh sẽ chịu mọi tội lỗi với em, và trả giá bằng bất kì hình phạt nào. Anh không thể kìm nổi lòng mình, T à. Anh yêu em rất nhiều. Ngày mai, anh sẽ thú tội cùng em.”
Hắn cảm giác tấm ngực trần của chàng áp vào người. Môi cả hai quyện vào nhau. Và chàng sẽ có được hắn. Tất cả đã sẵn sàng. Men rượu say mê tràn khắp căn phòng…
Bỗng chàng đổ gục xuống hắn. Thuốc đã có tác dụng. Chàng đã ngủ mê.
Hắn mỉm cười hạnh phúc. Cả hai tội nhân giờ đây đã thất bại ý đồ của mình.
Nước mắt hắn trào ra. Tất cả đau khổ đều tan biến mất. Hắn đã hiểu lòng chàng. Hắn muốn bật dậy mà hôn lấy chàng.
Và lòng hắn cười, cười thật to. Oái ăm cho cả hai khi đã dùng cùng một thủ đoạn bỉ ổi như thế để có được “người yêu mình“.
Và rồi, tay hắn thả rơi lọ độc…
“ Ngốc à, em cũng yêu anh. Ngày mai khi thức dậy, em sẽ nói với anh rằng: anh có thể ngủ với em mà không cần đến rượu.”
You have read this article with the title Chuốc rượu ngủ cùng chàng. You can bookmark this page URL http://tankmanww2.blogspot.com/2013/01/chuoc-ruou-ngu-cung-chang.html. Thanks!