Thế giới "mát"ngầm của dân đồng tính

Kỳ 1: Đằng sau phòng massage vip

Từng va chạm với nhiều tầng lớp người trong xã hội, trong đó có không ít người thuộc giới đồng tính, nhưng qua những câu chuyện của các anh chàng “hai lai”, chúng tôi vẫn lắm phen dựng gai ốc khi được biết rằng để giải tỏa cơn khát sex vốn hiếm hoi mới có, bọn họ thường xuyên phải tìm tới các quán massage nam.

 

Khi chúng tôi gợi ý một lần được đi cùng đến quán massage, Thành (25 tuổi, nhân viên văn phòng) giãy nảy lên: “Mày định đào bới gì ở đó. Tha cho bọn tao”. Phải cố gắng thuyết phục Thành rằng chúng tôi chỉ muốn tận mắt những người đồng tính làm gì ở đó, Thành mới đồng ý.

Theo lời hẹn, 7h tối, Thành đi chiếc Airblade màu đỏ đến phòng trọ đón. Không như những lần gặp bình thường, cậu ăn mặc khá “thoáng”, một chiếc quần đùi trắng và áo thun ba lỗ. Thấy tôi ăn mặc chỉnh chu với quần tây, áo sơ mi, Thành bảo: “Vào thay bộ áo quần nào xem trẻ trung tí coi”. Nghe lời, tôi vào thay một chiếc quần soóc với áo thun, Thành bảo: “Như thế mới hợp với khung cảnh massage nam”.

Lạng lách qua mấy con đường, Thành dừng xe trước một spa nhỏ. Thành đến quầy, mua hai vé tắm hơi, mỗi vé giá 80.000 đồng. Mua vé xong, Thành ghé vào tai tôi: “Cấm tiệt không được đem điện thoại, máy ghi âm, máy chụp hình vào. Mày đem vào, bọn bảo kê phát hiện ra là khỏi phải nói luôn nhé”.

Nghe Thành nói vậy, tôi định giấu chiếc điện thoại ở trong túi với ý định không cho chụp hình được thì sẽ ghi âm. Tuy nhiên, "mưu toan" này của tôi nhanh chóng sụp đổ khi biết rằng khách muốn đi vào phòng xông hơi buộc phải thay áo quần và chị được trang bị một chiếc khăn tắm choàng quanh người. Chúng tôi đành gửi chiếc điện thoại ở quầy giữ đồ.

Phòng tắm hơi khá nhỏ, khói bay mù mịt, tuy nhiên, qua làn khói hơi, chúng tôi vẫn có thể nhìn thấy có khoảng 20 người cùng ở trong phòng. Có người vẫn quàng khăn, có người đang ở trong tình trạng “trần như nhộng”. Thành ghé vào tai: “Ở đây là thế, mày đừng sốc”.

Ở một góc nhỏ, có hai thanh niên khỏa thân đang quấn quýt, hôn hít nhau. Thành cho biết, ở đây chuyện như vậy là bình thường. Những người đồng tính như Thành thường bị người đời dè bỉu, khó khăn mới có thể tìm được một người tình thực sự. Vả lại nếu có tìm được thì cũng không thể tránh khỏi những ánh mắt soi mói. Vì vậy, những quán spa như thế này chính là nơi họ thỏa mãn dục vọng.

Trên tường phòng masage có dán khoảng chừng 20 bức hình, tất cả đều là các nam thanh niên bảnh trai, cơ bắp cuồn cuộn. Thành chia sẻ: “Những người vào đây tắm chỉ là lấy cớ thôi, phần hai massage mới là màn chính”.

Đúng như những gì Thành nói, những người vào đây sau khi tắm hơi thường tự thưởng cho mình những chàng trai "bước ra" từ bức hình được treo trên tường. Những người đàn ông này không được ghi tên mà lại đánh theo số thứ tự 1,2,3… Tôi chọn người trong bức hình được đánh số 11, còn Thành gọi người số 9.

Vì trước đó Thành đã trả tiền "bao" phòng VIP nên ngay khi gọi được "đào", chúng tôi được xếp vào hai phòng khá đẹp. Một người đàn ông bước vào, trên người quàng một chiếc khăn tắm, người này giới thiệu tên là Khoa. Nhưng Thành cho biết, đây chỉ là những cái tên giả, họ chỉ biết nhau chủ yếu qua số thứ tự.

Khoa bật nước vào bồn sục và bảo: “Ở ngoài kia chỉ mới tắm thôi, anh ngồi đây cho thoải mái tinh thần rồi em sẽ massage cho anh”. Khoa giúp tôi đổ sữa tắm ra bồn rồi dùng tay xoa bóp vai cho tôi. Một lát sau, cậu bảo tôi lên giường nằm massage.

Khoa cho biết, quê cậu ở Lâm Đồng, 21 tuổi, trước đây từng học một trường trung cấp. Gia đình khó khăn, cuộc sống ở TP.HCM cần nhiều chi phí, trong khi đó, số tiền làm công mỗi tháng của cậu chỉ vỏn vẹn hơn 2 triệu. Cố gắng lắm, cậu cũng không thể dè sẻn cho qua 1 tháng ở đất Sài Gòn đô hội . Một người bạn gợi ý cậu làm nghề này. Ban đầu cậu cũng ngại, nhưng mỗi lần phục vụ khách khoảng nửa giờ,cậu lại được vài trăm nghìn, kiếm tiền quá khỏe nên cậu chấp nhận công việc này. Và bây giờ, đối với Khoa mọi chuyện đã trở nên quá bình thường.

 

Cũng theo lời Khoa, ở đây khách chỉ cần massage "sạch" thì bình thường , còn nếu cần đi đến "Z", kháchsẽ được các nhân viên chiều "tới bến". Khoa cho biết, mỗi ngày, cậu phải phục vụ khoảng 10 khách, trong đó, có đến 7, 8 người muốn đi đến “tận cùng khoái cảm”. Tùy vào số lượng khách cũng như mứcđộ chi mạnh tay hay không mà các nhân viên tính toán để chấp nhận gật đầu khách hoặc từ chối . Tuy nhiên, trung bình mỗi ngày, các nhân viên nam trừ các chi phí (không kể khoản bo tới Z ) cũng kiếm được khoảng 400.000 đồng.

Đang trò chuyện dở, Khoa đưa tay xoa vào vùng nhạy cảm khiến tôi rùng mình. Tôi hỏi: "Cậu đang làm gì thế?". Cậu ta đá lông nheo: “Thì làm cho anh sướng ấy mà”. Sợ không đáp ứng được Khoa , tôi ngồi dậy, nói bỗng dưng nhớ ra việc phải đi gấp. Tôi điền vào tờ giấy ghi tiền bo để trên bàn với lệ phí 100.000 đồng rồi chuồn ra ngoài sảnh.

Chừng nửa tiếng sau, Thành bước ra với vẻ mặt khoan khoái bên một “em” đang õng ẹo. Thấy tôi ra sớm, cậu hỏi: “Sao vậy, thích không?”. Chưa kịp để tôi trả lời, cậu nhanh chóng đưa môi lên hôn nhân viên đã chọn rồi bảo: “Anh về đây”. Gã kia đáp trả bằng một nụ hôn nồng nàn, õng ẹo: “Anh nhớ sớm quay lại nha, em đợi…”.

Kỳ 2: Nhân viên chỉ biết kích dục

Sau khi đến phòng vip massage với Thành khoảng một tuần, chúng tôi lại nhờ một cậu bạn đồng tính tên Hải đưa đi đến một quán massage khác. Hải là nhân viên trong một công ty truyền thông, năm nay 27 tuổi. Vốn là một người đồng tính, nhưng để che giấu giới tính thực của mình, cậu cũng đã lấy vợ. Tuy nhiên, theo lời cậu, những lúc bên vợ không hề có cảm xúc nên thay vào đó, Hải thường đến các quán massage để được sống đúng giới tính thật.
 

Theo lời hẹn, vào một tối thứ sáu, chúng tôi đến đón Hải tại nhà. Theo chỉ dẫn, chúng tôi đến đến một quán massage nhỏ ở quận Bình Thạnh. “Bên ngoài thấy ổ chuột thế thôi chứ bên trong cũng không đến nỗi nào”, Hải cười.

Có một chút kinh nghiệm từ chuyến đi trước với Thành, lần này, chúng tôi không còn quá căng thẳng. Khi vào quán, chúng tôi bước vào quầy tiếp tân hỏi mua hai vé. Thấy vậy, Hải bảo: “Ở đây không cần mua vé, vào trong 'hành sự' xong mới trả”. Nhìn chúng tôi, Hải nói tiếp: “Không cần ngỡ ngàng tới mức đó. Không có chuyện chặt chém đâu mà lo”. 

Cũng như lần trước, trước khi bước vào phòng massage, nhân viên của quán liền đến nhỏ nhẹ bảo không được đưa theo máy ảnh, máy ghi âm và cả điện thoại. 

Vào phòng trong, có 4 người đang lần giở các cuốn sổ có hình các chàng trai. Hải đưa cho tôi một cuốn và bảo: “Chọn đi mày”. Không như lần trước, tỏ vẻ là một người “sành”, chúng tôi lật qua hết tất cả các hình và chọn một “nam chân dài” tên Nam. Riêng Hải, lại chọn một người khác tên Quyền.

Theo chân hai nhân viên, chúng tôi bước vào phòng massage. Không như phòng VIP lần trước đi với Thành, lần này chỉ là những tấm màn trắng bao quanh, phía trong là một chiếc giường nhỏ như băng ca ở bệnh viện. 

Phía sau những tấm màn chúng tôi đi qua, có những cặp đôi đang rúc rích cười. Tại tiệm masage này có khoảng 20 “chiếc phòng” như thế và hầu như đã có người ở bên trong. 

Theo sự chỉ dẫn của Nam, chúng tôi bước vào một căn phòng nhỏ ở góc cuối căn nhà. Cậu đưa một chiếc khăn và bảo thay áo quần. Nam tế nhị đi ra ngoài. Qua ánh đèn mờ, những tấm ga trải giườngloang loáng những vết loang lổ và bốc mùi tanh nồng.

Khi chúng tôi thay đồ xong, Nam giở tấm màn ra bước vào nhưng lúc này, cơ thể Nam đã được “lột” sạch chứ không chỉnh tề như lúc nãy. Thấy tôi ngại ngùng, cậu bảo: “Ở đây yêu cầu bọn em thế anh ạ!”.

Chúng tôi nằm sấp để Nam massage. Trong cuộc trò chuyện, Nam cho biết, mình là người ở miền Tây. Nhà nghèo nhưng vì ham vui, lại muốn có tiền tiêu xài nên Nam chọn công việc này. Mỗi ngày, cậu tiếp được vài khách và kiếm được vài trăm nghìn. 

Sau một lúc masage, Nam bảo tôi nằm ngửa ra để cậu "đưa lên tiên". Tuy nhiên, khi nghe tôi bảo: “Hôm nay anh hơi mệt. Khi khác nhé…”, Thành thở dài bảo: “Sao anh không để em làm cho giảm bớt stress”. Chúng tôi im lặng không nói gì, biết không thể gạ gẫm, cậu lầm lũi công việc massage.

Tấm màn bên cạnh chúng tôi cứ rung mạnh, kèm vào đó là những tiếng rên rỉ. Chúng tôi kéo hé tấm màn lén nhìn, bên trong, hai người đàn ông đang quấn quýt lấy nhau trong tình trạng adam.

 

Im lặng một lúc, chúng tôi gợi chuyện. Nam lại tiếp tục kể, cậu làm ở đây đã được hơn hai tháng. Tuy nhiên, Nam không dám cho gia đình và bạn bè biết đang làm nhân viên massage. Khi vào xin việc, cậu không hề biết chút gì về massage. Nhưng ông chủ cũng nhận và bảo: “Ở đây chỉ cần biết đấm bóp sơ sài. Nếu chưa biết thì có thể hỏi các người vào trước. Tuy nhiên, nếu muốn làm ở đây thì phải biết chiều khách đến nơi đến chốn, đáp ứng tất cả các yêu cầu của khách”.

Đến lúc này, chúng tôi mới chợt nhận ra cách massage của Nam có phần hơi thô chứ không được mềm mại. Những cái nắn lưng, đấm bóp của cậu chỉ dừng lại ở những bước cơ bản chứ không thể khiến cho người được massage cảm thấy thực sự "đã". 

Nam chia sẻ, những người đến đây chủ yếu chỉ muốn được nhân viên “vồ vập” chứ ít ai đến massage “chay” như chúng tôi. Tôi bảo vì mình vẫn còn quá trẻ nên chưa hết e ngại khi đến những chỗ nhạy cảm như thế này. Nam nhiệt tình xua tan nỗi lo của tôi : “Anh yên tâm. Khách hàng tới đây có đủ các lứa tuổi. Có người chỉ mới 15, 16 tuổi, cũng có người 60,70 chục tuổi nhưng nhiều nhất chừng 30 đến 45 tuổi. Khách thường là những người làm việc văn phòng, ăn mặc lịch sự và đa phần đi xe máy tay ga xịn. Mặc dù nhiều người đã có gia đình và có con nhưng đa số họ là những người đồng tính muốn đến địa điểm này để thỏa mãn nhu cầu sinh lý và tìm bạn tình”. Tôi cười và hẹn Nam… ngày gặp lại.

You have read this article with the title Thế giới "mát"ngầm của dân đồng tính. You can bookmark this page URL http://tankmanww2.blogspot.com/2013/03/the-gioi-cua-dan-ong-tinh.html. Thanks!