Thâm nhập "vương quốc "của trai bán thân


Nói về mại dâm nam là nói về cả một thế giới đa dạng, phức tạp, bất ngờ đến khó hiểu. Mại dâm nam hiện nay không chỉ có người gay (đồng tính nam) phục vụ cho giới đồng tính nam mà còn có cả “đàn ông đích thực” phục vụ cho cả hai phái.

Tường trình từ những “khu vực nhạy cảm”
Qua nhiều nguồn thông tin về một số nơi được xem là “lãnh địa” của mại dâm nam, khoảng 21h, chúng tôi rảo một vòng qua các tuyến đường: Hùng Vương, Phạm Hữu Chí – Quận 5 (đoạn từ Nguyễn Kim đến Lương Nhữ Học), Hoàng Minh Giám – quận Phú Nhuận (khu vực công viên Gia Định), Kinh Dương Vương, Công viên Phú Lâm – quận 6… để thị thực. Trên các tuyến đường này, số lượng mại dâm nam hoạt động khá náo nhiệt và đa dạng.
Khu vực Công viên Gia Định, ngoài một số đứng đường còn có hẳn một đội đi toàn những chiếc xe tay ga sang trọng. Tại khu vực đường Hùng Vương, Lương Nhữ Học, Phạm Hữu Chí… trông “hàng” có vẻ “quê” hơn, phần đông đứng đường, một số ít đi xe đạp. Còn lại Kinh Dương Vương, Công viên Phú Lâm – quận 6 thì lại hoạt động khá lộn xộn, mại dâm nam – nữ đứng, nằm, ngồi la liệt…
Thâm nhập 'vương quốc' của trai bán thân
Chìm đắm trong thế giới trai gọi online
Chỉ cần đi chậm, sát lề một chút, và bật đèn xi nhan trên các tuyến đường này ngay lập tức sẽ có đội ngũ mại dâm nam hùng hậu ra “mồi chài”: “Đi đâu chơi không anh, tìm bạn tâm sự hả, đi với em xả stress nghe, anh có chuyện gì buồn cần em chia sẻ…”. Giá cả tùy thuộc vào “hàng” đẹp ở điểm nào, có tuổi hay chưa, bảnh bao hay xuề xòa… sẽ có giá dao động từ 200 ngàn cho từ 1 – 2 tiếng hoặc 500 – 700 ngàn đồng một đêm. Bắt chuyện với một mại dâm nam tại khu vực Công viên Phú Lâm, tôi được biết: “Giờ “vàng” để tìm “cave nam” chất lượng là từ 21-22h, còn lùi về sau thì thường là “hàng dạt””…
Ngoài “dân” đứng đường, có một cách tìm “bạn tâm sự” khác được cho là kín kẽ, “lịch sự” và “hàng” khá chất lượng mà dân trong giới gọi là “call boy” (trai gọi). Một “call boy” cho biết: “Tuy “trai gọi” cũng hành nghề như “dân” đứng đường nhưng “đẳng cấp” hơn nên giá đi khách cao hơn, nhiều khi có cơ hội gặp may vì đây là đối tượng thường được nhiều đại gia “ẩn mình” tìm kiếm. Một điểm khác lớn nữa là làm “call boy” có khi đi tiếp cả khách nam lẫn khách nữ còn “cave nam” đứng đường hầu như chẳng “quý bà sồn sồn” nào dám tìm đến…”
Qua lời dẫn của người bạn rất sành “lang thang trên Internet”, tôi vào “google…” và gõ những từ đại loại như: viets…, ngayt…,… Chỉ cần 30 giây, có hàng trăm ngàn kết quả “đập” ngay trước mắt. Vào một trang viết về “trai gọi”, chỉ sau vài cái click một “rừng” danh sách “call boy” đã hiện ra. Đa số “call boy” giới thiệu có tuổi từ 17 – 28, giá đi một lần và qua đêm dao động từ 200k (200 ngàn đồng) cho tới 1 “chai” (một triệu đồng). Mỗi “call boy” tự giới thiệu về mình theo một phong cách riêng: bài bản, hoa mỹ hoặc ngắn gọn, thô sơ hay thậm chí rất dung tục.
Nhấp chuột vào một “call boy” có số điện thoại 0128555 xxx, ngay lập tức hiện lên dòng giới thiệu khá “tâm lý”: “Nếu bạn cần một chàng trai để chia sẻ tâm sự buồn vui hoặc bạn thích thú chuyện phiêu lưu, tìm cảm giác mới lạ mà vẫn chưa tìm ra đối tác ưng ý thì liên hệ với mình…”.
Một “hồ sơ” khác có tên H, số điện thoại 0936520 xxx, đưa ra lý do “bán mình” rất “ngoan hiền dễ thương”: “Em là sinh viên Đại học Sư Phạm – khoa Du lịch, hiện em cần một số tiền nhỏ để về quê thăm ba mẹ. Mong các anh giúp đỡ…”. Còn “call boy” số điện thoại 01268149… có lời giới thiệu rợn gai ốc, đại loại như “hàng…”, khả năng “làm” tay ba, phục vụ cả top và bot (trên – dưới), đi tỉnh, thích được bao tháng… và vô số những lời mời gọi khác đủ cho thấy lực lượng này hùng hậu và đa dạng đến mức nào.
Hẹn hò cùng “call boy”
Chọn một vài số điện thoại ưng ý, chỉ cần khoảng hơn 10 phút, tôi đã thiết lập được 5 – 6 cuộc hẹn… Đúng giờ, tôi đến điểm hẹn gặp D, “call boy” đầu tiên tôi hẹn có số điện thoại 0984160… Sau tín hiệu ban đầu là ánh mắt đưa đẩy dò xét, rồi nháy máy điện thoại “nhận hàng”. Tôi bảo D đi vào quán cafe uống nước và bắt đầu cuộc trò chuyện.
D tâm sự, là con một trong gia đình, mồ côi cha từ khi 3 tuổi, mẹ nhiều lần đi bước nữa nhưng không thành… D thừa nhận mình là dân “gay” và chuyện giới tính của con, mẹ D cũng biết. D bảo: “Hồi em mới vào nghề cách đây 2 năm, em bị lừa một cú đau điếng, nhớ đời và thề sẽ không để cho mình bị lừa nữa…”.
Ngày đó, một vị khách ở Vũng Tàu gọi điện và đưa ra lời đề nghị với D: 700k cho “một đêm”, chưa tính chuyện bao ăn uống và tiền phòng. Do khoảng cách đến điểm hẹn xa, nên ban đầu D nghĩ mình sẽ bị lừa hoặc cho “leo cây”, nhưng cái giọng “ngọt ngào” và những lời “có cánh” đã thúc D quyết định liều một chuyến.
Chiều hôm ấy D tới nơi, người đàn ông trạc ngoài 30 trông rất “lịch lãm” đón và đưa D đi ăn tối rất ân cần. Cả hai người vừa ăn vừa tâm sự qua lại rồi cùng về khách sạn nghỉ. “Trao thân” xong, D nghe lời vị khách nghỉ lại đêm ấy, sáng mai sẽ cho tiền và đưa ra xe về lại Sài Gòn. Rốt cuộc, sáng hôm sau, D ẵm luôn “cục nợ” tiền phòng khách sạn. Sau khi xin chủ khách sạn gửi lại 50 ngàn vì trong bóp lúc này chỉ vỏn vẹn 60 ngàn đồng, D tha thẩn ngoài đường xin ông này bà nọ vài ngàn đi xe buýt nhưng không một ai cho. Cùng đường, D vào một tiệm tạp hóa trình bày sự việc và nhờ chủ tiệm mua giúp đôi giày đang mang và cái nón bảo hiểm. Được chủ tiệm tạp hóa mua giúp cái nón 50 ngàn, D bắt xe khách về lại Sài Gòn. Trên xe, D kể lại sự tình cho người ngồi bên cạnh vốn làm thợ hồ nghe và được người này cho 20 ngàn. Thế là có tiền đi xe buýt về đến nhà…
Ngồi với D gần 8h tối, lấy lý do có việc đột xuất không đi “ca hai” được, tôi dúi vào tay D 100 ngàn đồng rồi chạy ngay đến Công viên Hoàng Văn Thụ, Quận Tân Bình để gặp người thứ 2 tên H có số điện thoại 0936520…
Tôi biết H do một nguồn tin giới thiệu. H 24 tuổi, quê Vĩnh Long là cử nhân của ĐH Nông Lâm TP.HCM, ra trường được gần 2 năm. Trông H có vẻ nam tính nên tôi hỏi thẳng: “H là còn trai 100% đúng không?” Không chút đắn đo, H nói giọng miền Tây trầm ấm: “Em là con trai 100% thật”. Sau vài ly rượu xã giao, H bắt đầu câu chuyện của mình, câu chuyện của một chàng sinh viên mới ra trường còn nông nổi…
Ra trường được một thời gian, đi xin việc nhiều lần nhưng chẳng có chỗ nào nhận, cha mẹ dưới quê biết con chưa có việc nên tháng nào cũng gửi tiền lên chu cấp. Có tiền, H hay cùng bạn bè và các sinh viên khóa dưới tổ chức chè chén. Câu chuyện của H cứ như vậy tiếp diễn cho tới một đêm, H đi thăm mẹ của người bạn nằm ở viện Phạm Ngọc Thạch, quận 5. Trong lúc chờ bạn ra trở về, H lang thang trước cổng bệnh viện vì lấy làm lạ vì thấy sao có cả “con trai” cũng đứng, đón và đi khách như phụ nữ. Sau hôm ấy, H mới nghe nói có cái nghề “cave nam”. Từ đó, H thường xuyên ra quán Internet tìm hiểu về cái nghề này, có hôm H ngồi gần thâu đêm trong quán net để “nghiên cứu” các trang web “đen”. Không lâu sau, H quyết định bắt mối rồi… dọn về sống với một “cave nam” tên T.
Về nguyên cớ của chuyện này, H cho biết: T vốn là một “cave nam” vì muốn kiếm “bạn tình” nên đăng thông tin tuyển “trai gọi” trên mạng. Sau vài lần gặp mặt, H được T đưa đón ăn chơi, cho tiền rủng rỉnh rồi H quyết định về phòng T sống cùng. H được T cho xem những bộ phim “đen” của dân đồng tính nam. Ngày này qua ngày nọ, H chỉ biết ăn uống, đi chơi với T và xem phim. Rồi một ngày, H cũng chấp nhận “trao thân” cho T. Và đó cũng chính là “bài học đầu đời” mà H được học trước khi ra “lập nghiệp”.
Tôi hỏi: “Là trai 100% thì làm sao mà có cảm xúc khi tiếp khách đồng tính?” Câu chuyện của H cứ “cay nồng” theo từng ly rượu: “Lần quan hệ đầu tiên với T không hiểu sao em lại có cảm xúc ham muốn thật, chắc có lẽ do vừa xem phim xong. Nhưng những ngày đi làm sau đó, em không có cảm xúc gì ngoài sự sợ hãi, có khi về nghĩ lại mà rợn người, móc họng nôn lấy nôn để ra…” Còn giờ này, H bảo nam hay nữ đều “phục vụ” được nhưng H vẫn thích… nữ giới hơn…
You have read this article with the title Thâm nhập "vương quốc "của trai bán thân. You can bookmark this page URL http://tankmanww2.blogspot.com/2013/03/tham-nhap-quoc-trai-ban-than.html. Thanks!