Tôi đã mong mỏi ngày được gặp anh, được nghe giọng nói ấm áp của anh biết bao! Và một ngày se lạnh của tiết trời Đông Hà Nội, chúng tôi đã gặp nhau ở Hồ Hoàn Kiếm. Mặc dù nói chuyện với nhau rất nhiều nhưng chúng tôi chưa một lần gặp gỡ nên cảm giác đứng trước anh thật lạ lẫm!
Đứng trước tôi lúc này là một người đàn ông cao to, khỏe mạnh, khá đẹp trai và chững chạc ở cái tuổi ngoài 40. Tôi và anh lang thang trên các con phố Hà Nội và chúng tôi dừng chân ở quán cà phê Lâm, cái tên quán trùng với tên anh! Đó cũng là cái quán cà phê mà lần đầu tiên Hải dẫn tôi đến… Tự dưng tôi thấy có một nỗi buồn thoáng qua vì những kỷ niệm giữa tôi và Hải lại ùa về...
Thấy tôi hơi buồn, anh hỏi: “Tại sao em buồn vậy?”. Tôi cũng thẳng thắn trả lời anh rằng “Anh giống như bản sao của Hải vậy! Kể từ hình dáng cho đến tính cách, những cử chỉ, điệu bộ…". Anh không nói gì và chúng tôi lại im lặng cùng lang thang đi bộ dưới những con phố tấp nập người qua lại.
Chuyến công tác này của anh ở Hà Nội chỉ có một tuần - khoảng thời gian quá ngắn đối với hai con người sau bao xa cách giờ mới được gặp nhau! Thế nên, ngoài những lúc bận rộn với công việc, tôi và anh lại dành thời gian cho nhau. Cả hai chúng tôi đều cảm thấy vui và hạnh phúc khi được ở bên nhau, tâm sự với nhau những khó khăn, vất vả trong cuộc sống!
Tôi thấy mình là người hạnh phúc và may mắn nhất thế gian này!
Thời gian trôi đi nhanh quá... ngày mai anh lại phải trở về Hòa Bình để tiếp tục công việc của mình. Buổi tối cuối cùng đi chơi cùng anh, tôi không thể nói được câu gì! Khi anh nhìn vào mắt tôi nói "Anh rất buồnkhi phải xa em!" và tôi cũng vậy... "Em cũng rất buồn khi phải xa anh - anh Lâm ạ!". Rồi anh nhẹ nhàng trao cho tôi một nụ hôn... nụ hôn nồng nàn và lãng mạn biết bao, nụ hôn đã khiến những hoài nghi trong tôi về anh tan biến hết, nụ hôn chứng minh cho tất cả những yêu thương ấp ủ bấy lâu nay chúng tôi dành cho nhau...
Ở bên anh, tôi thấy mình là người hạnh phúc và may mắn nhất thế gian này. Đêm Hà Nội se lạnh mà sao khi ở bên anh, tôi cảm thấy ấm áp vô cùng! Tôi đê mê, ngây ngất khi được ở bên anh và anh đã trao cho tôi những tình cảm, yêu thương nồng cháy mà bấy lâu nay tôi đã thầm mong ước.
Anh trở về Hòa Bình nhưng tình yêu của anh dành cho tôi vẫn không hề thay đổi, trái lại, anh càng quan tâm, gửi gắm những lời yêu thương, nồng nàn cho tôi nhiều hơn! Ngày nào, tôi cũng nhận được tin nhắn, email chan chứa tình cảm của anh... Dù công việc bận rộn nhưng hàng tháng, anh vẫn cố gắng lên Hà Nội thăm tôi một lần.
Một năm trôi qua với biết bao yêu thương và kỷ niệm của hai người... Bỗng một ngày anh báo tin vui rằng, anh sẽ chuyển hẳn về Hà Nội làm việc. Có lẽ, số phận đã sắp đặt cho tôi và anh được ở bên nhau! Cho dù bộn bề với biết bao công việc nhưng tình yêu của chúng tôi dành cho nhau vẫn không hề thay đồi!
Khi ở bên nhau, tôi đã hỏi anh:
- Sao trước đây anh bảo tình yêu của giới thứ ba thì không bao giờ có sự chung thủy?
- Vì lúc đó anh chưa gặp được em, Tuấn ạ! Mọi người đến với anh chỉ như những cơn gió thoảng qua, họ đến với anh vì tình dục... còn em đến với anh bằng cả tấm lòng và một tình yêu chân thành!
Chúng tôi đều đã công khai mối quan hệ này với hai bên gia đình...
....
Năm năm trôi qua... Đấy là một khoảng thời gian đủ dài để chứng minh cho tình yêu chân thành của chúng tôi dành cho nhau! Chúng tôi đều đã công khai mối quan hệ này với hai bên gia đình... Lúc đầu, cả gia đình anh và gia đình tôi đều sốc và ngăn cản mối quan hệ này. Nhưng chúng tôi đã chứng minh cho mọi người thấy rằng, tình yêu của chúng tôi dành cho nhau bao năm qua đã đủ lớn và hiểu nhau để tiến đến một tương lai xa hơn, bền vững hơn...
You have read this article with the title Những bí mật của giới gay - p2. You can bookmark this page URL http://tankmanww2.blogspot.com/2013/03/nhung-bi-mat-cua-gioi-gay-p2.html. Thanks!